Trai hư, em vẫn yêu! Chương 9 I Nụ hôn đầu tiên

18/01/2024 Tác giả: Quỳnh Hoa 547

Sau khi bước vào phòng, suy nghĩ trong tôi bắt đầu hiện lên. Có lẽ bố mẹ ở trên kia đang hướng dẫn tôi từ xa, chỉ dẫn mỗi bước một để vượt qua khó khăn. Đây là cơ hội quan trọng, và tôi quyết định nắm bắt nó, để đem lại niềm an lòng cho bố mẹ ở trên kia. Tôi nhớ nhấn mạnh rằng bố mẹ hãy bảo vệ và hỗ trợ tôi.

Khi tôi mở cửa bước vào phòng, Cường ngồi trên bàn làm việc, đang mải mê với chiếc máy tính. Anh ta không quay đầu nhìn khi tôi tiến lại gần. Tôi tỏ vẻ tò mò về lý do anh ta ở đây trong khi chị Thanh không có mặt, và tôi không kiềm chế được câu hỏi:

Anh đang làm gì ở đây vậy?

– Làm việc.

– Sao không về phòng mình làm?

– Không muốn.

Tôi cảm thấy chán nản với thái độ tự do tự tại này. Ngồi xuống gần anh, tôi không giữ được sự tò mò:

– Sao anh lại cứng đầu thế?
Anh quay lại nhìn tôi với ánh mắt giận dữ, và quát lên:

– Cô nói tôi cứng đầu à? Nói lại xem!
Tôi đáp trả kiên quyết:

– Đúng, tôi nói anh cứng đầu.
Ngay sau lời nói đó, môi tôi bị bờ môi của anh ta đè xuống, miết chặt. Nụ hôn này làm tôi bất ngờ, không ngờ Cường lại có thể thể hiện sự bá đạo đến vậy. Nó giống như một cảnh báo, một hình phạt. Tôi cảm thấy bất lực, để anh ta tự quyết định làm gì. Nụ hôn đầu tiên của tôi không có cảm xúc, không ngọt ngào như trong phim, không êm đềm như tưởng tượng, chỉ là một hành động đầy áp đặt, khiến cho tôi hơi nghẹt thở.
Sau một khoảng thời gian, Cường từ từ buông tay tôi ra, trong khi khuôn mặt tôi cứng đờ vì sự kinh ngạc, anh ta lại thản nhiên nói:

– Thế nào? Cảm giác thế nào?
Tôi khá sock trước câu hỏi của anh. Lửa giận trong tôi bùng lên, và tôi đáp trả với thái độ mạnh mẽ:

– Anh… anh bị điên rồi.
Cường nở nụ cười, nhấc lên miết nhẹ môi đã sưng của tôi và nói:

– Có muốn được hôn thêm không?
Tự nhiên, tôi đưa tay lên bao quanh miệng, mắt chằm chặp nhìn anh như để đưa ra cảnh báo. Cường không kém phần táo bạo, anh ta nắm lấy eo tôi, kéo sát vào, nói khẳng định:

– Những ai chống đối tôi đều có kết cục không tốt. Cô nghe lời tôi như đã hứa, được chứ?
Tôi vẫn giữ vững ánh nhìn, Cường không quan tâm đến tôi, anh ta gạt mạnh tay tôi khỏi miệng, đưa tay lên nắm gáy tôi và hôn nhẹ một lần nữa. Lần này, anh ta nhẹ nhàng hơn, chỉ là một nụ hôn nhẹ lướt qua môi tôi rồi thả ra ngay. Tôi hiểu rằng anh chàng này có tính khí lạ lùng, và nếu tôi tiếp tục phản kháng, hậu quả có thể không hay. Vậy nên, tạm thời chấp nhận lấy lần này đã.
Tôi giữ im lặng, ánh mắt nhìn Cường nhưng có phần dịu dàng hơn. Anh ấy cảm nhận được điều đó và từ từ buông tôi ra. Anh ta ngồi thản nhiên xuống ghế, sau đó em lệnh:

– Ngồi xuống ngay, tôi có chuyện muốn nói.
Tôi ngoan ngoãn ngồi xuống, im lặng không di chuyển. Cường quay sang bàn làm việc, chỉnh một số đoạn code dài loằng ngoằng trên máy tính. Sau đó, anh ta ấn Enter và quay lại tôi, nói:

– Ngày mai, cô đến công ty của bố tôi làm việc, đúng không?
Tôi gật đầu, Cường tiếp tục:

– Tôi có ba công việc cần cô làm, cô phải nhớ kỹ. Chúng chỉ có tôi và cô biết, cô không được tiết lộ cho ai, kể cả bố tôi hay anh tôi, hiểu chưa?
Tôi thấy thắc mắc và cố gắng hỏi:

– Tại sao phải như vậy? Họ là gia đình của anh mà.
Cường trừng mắt, giọng nói có phần không hài lòng:

– Cô hãy nhớ rằng, tôi đã cứu cô một mạng, nhưng tôi cũng có khả năng đặt cược mạng đó của cô vào tay tôi. Hãy giữ sự tò mò của mình, chỉ cần biết ở bên tôi, cô sẽ an toàn và nên nghe lời tôi, điều đó là thông minh nhất.
Tôi chấp nhận bằng cách gật đầu:

– Anh nói đi, tôi lắng nghe.
Cường từ từ hướng dẫn tôi những công việc kỳ lạ, và vì đã thỏa thuận từ trước với anh ta, cộng với sợ hãi trước khả năng hành động của anh, nên tôi phải nghe theo một cách chặt chẽ:

– Trước hết, phòng này chỉ có tôi và cô được vào, cô không được phép mời ai khác vào, tôi sẽ thiết lập vân tay và mật khẩu riêng cho cô. Đặc biệt, máy tính này chỉ tôi mới được sử dụng, cô nhớ rõ không?
Tôi gật đầu. Cường nhìn thẳng vào tôi như để đảm bảo rằng tôi đã nghe và hiểu đúng, sau đó tiếp tục:

– Khi đi làm, sau khi học hỏi và phát triển công việc tại công ty bố tôi, cô phải ngay lập tức về nhà, không được đi chơi, không được gặp gỡ bạn bè, không được làm gì khác ngoài việc được phép và được kiểm duyệt từ tôi.
Sau khi nghe xong, tôi nhìn Cường với ánh mắt đầy khó hiểu. Khi thấy hàng mày anh ta nhíu lại, tôi cảm thấy một cảm giác sợ hãi. Tôi nhanh chóng gật đầu và nói:

– Tôi biết rồi, tôi nhớ, và tôi sẽ xin phép anh nếu muốn rời đi đâu.
Cường gật đầu một cách an tâm và nói:

– Và điều cuối cùng, dù bất cứ điều gì xảy ra, cô phải tin tưởng tôi. Chỉ có tôi mới có thể giúp cô giải quyết mọi vấn đề và…

– Và điều gì nữa?

– Chỉ có tôi mới có thể bảo vệ cuộc sống của cô, nên hãy trân trọng điều đó.

Tôi không giữ được cảm xúc trước sự kiêu ngạo của Cường. Anh ta xem tôi như là một người hầu hạ, và chỉ cần ánh nhìn, anh ta đã đoán được suy nghĩ của tôi. Cường hừ lạnh một tiếng và nói:

– Tôi biết cô đang nghĩ gì, nên đừng cần phải giả bộ ngoan ngoãn bên ngoài mà trong lòng lại mỉa mai tôi.
Tôi xua tay ngay lập tức:

– Không, tôi đang cố gắng nhớ những điều anh dặn.
Cường cầm cây bút chì ở trên bàn, bẻ nó trước mặt tôi như là một cảnh báo. Sau đó, anh ta quay người và rời đi.

Khi Cường đi, tôi còn ngồi trong căn phòng với hàng loạt câu hỏi không có lời giải. Người đàn ông này là ai? Tại sao anh ta lại đưa ra những yêu cầu kỳ quặc như vậy? Và làm thế nào mà anh ta có thể tự tin khẳng định rằng chỉ có mình anh ta mới có thể bảo vệ tôi. Những suy nghĩ này vẫn đeo đuổi tôi khi tôi quyết định đi ngủ, để mọi chuyện diễn ra theo quy luật tự nhiên.

Đánh giá post

Bài viết liên quan